Màu sắc, bố cục, những khoảnh khắc, hiệu ứng cực kỳ độc và lạ bởi không ai dám chụp như vậy đã nói lên cái “chất” mà bấy lâu nay họ tạo dựng.
Nếu bạn để ý kỹ sẽ thấy. Thông điệp mà tác giả muốn truyền tải qua bộ ảnh chính là mảnh ghép của 100 câu chuyện gì đó mà tôi đã phải mất hàng đêm suy nghĩ nhưng cũng chẳng thể nào hiểu được.
Đành thôi đưa mắt qua thưởng thức cái đẹp lồng lộn mà chẳng mấy khi ta có dịp thưởng thức. Ánh mắt say đắm, bờ môi ướt nhẹt tôi nhìn em. Em nở nụ cười gượng gạo cố tiêu hóa bát tiết canh đầu ngõ. Da em thâm quá, mắt em nhắm lại. Một thằng nào đó đang thở làn khói thuốc thô kệch vào ống kính khiến em lờ mờ bên phải khung hình. Tôi cố gắng tìm em sau làn khói, chợt đâu đây một anh thổ dân mặc vest tai cầm cây cung thần đi mần sự thật. Ánh mắt anh hờ hững, khuôn mặt vô cảm. Các em cố gắng cười nhưng tâm anh ta vẫn thanh tịnh….
Đến con chó nó còn hững hờ thì biết là tại sao?